Đến nghĩa trang vào lúc 3 giờ chiều, ĐTC đã dừng lại trước một số ngôi mộ trong đó có mộ của một người lính vô danh, Mỹ gốc Ý, và một người Do thái. Ngài mang một bó 10 hoa hồng trắng đặt tượng trưng trên 10 thánh giá màu trắng của các mộ.
Ngay sau đó, ĐTC đã cử hành thánh lễ cùng với Đức Cha Marcello Semeraro GM giáo phận Albano sở tại, và hàng chục linh mục, trước sự tham dự của hơn 600 tín hữu và đại diện chính quyền địa phương.
Trong bài giảng ứng khẩu, dựa vào bài đọc của ngày lễ, ĐTC nhận xét rằng bao nhiêu lần niềm hy vọng nảy sinh và ăn rễ trong những tai ương và đau khổ của con người, trong những lúc ấy chúng ta hướng nhìn về trời. Ngài nhắc lại lời kêu gọi: không bao giờ chiến tranh nữa, không bao giờ những tàn sát vô ích nửa, như Đức Biển Đức 15 đã nói. Điều tốt hơn, đó là chúng ta hy vọng mà không phải trải qua những tàn phá như thế này, hàng ngàn người trẻ mất mạng.. ĐTC cũng kể lại lời một bà cụ già trước những đổ vỡ ở thành Hiroshima Nhật Bản: ”Con người làm mọi sự để thi hành chiến tranh, và sau cùng con người tự hủy diệt mình”.. Chiến tranh là sự tự hủy diệt chính mình.. Bao nhiêu người nghĩ rằng với chiến tranh họ sẽ mang lại một thế giới mới, một mùa xuân mới, nhưng rồi họ phải cay đắng, rơi vào một mùa đông xấu xa, tàn ác, kinh hoàng và chết chóc”.