Sứ điệp của Đức Thánh Cha Phanxicô nhân Ngày Di dân và Tị nạn Thế Giới lần thứ 104 ngày 14-01-2018.

Thứ Bảy, 13-01-2018 | 08:30:43

Sứ điệp của ĐTC Phanxicô nhân Ngày Di dân và Tị nạn Thế Giới đã được Tòa Thánh công bố hôm thứ Hai 21/8 vừa qua sẽ được cử hành vào ngày 14 tháng 01 – 2018. Trong Sứ điệp Đức Thánh Cha Phanxicô nhấn mạnh rằng việc cung cấp viện trợ cho những người nhập cư và những người tị nạn là một “trách nhiệm to lớn mà Giáo Hội muốn chia sẻ cùng với tất cả các tín hữu và những người có thành tâm thiện chí, những người đã được mời gọi để đáp lại trước những thách đố của vấn đề di dân đương đại với tinh thần quảng đại, sự sốt sắng, sự khôn ngoan và đoán trước mọi việc, mỗi người tùy theo khả năng của riêng mình”.

Dưới đây là Toàn văn Sứ điệp của Đức Thánh Cha Phanxicô nhân Ngày Di dân và Tị nạn Thế Giới lần thứ 104:


“Chào đón, bảo vệ, thúc đẩy và hội nhập những người di cư và những người tị nạn” 

Anh chị em thân mến, 

“Các ngươi phải đối xử với người ngoại kiều cư ngụ với các ngươi như với một người bản xứ, một người trong các ngươi; các ngươi phải yêu nó như chính mình, vì các ngươi đã từng là ngoại kiều tại đất Ai-cập. Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi” (Lê-vi 19, 34).

Trong suốt những năm đầu tiên trong triều đại Giáo hoàng của tôi, tôi đã nhiều lần bày tỏ mối bận tâm đặc biệt của mình đối với tình trạng hết sức thương tâm của nhiều người nhập cư và những người tị nạn phải chạy trốn khỏi cảnh chiến tranh, khủng bố, thiên tai và đói nghèo.

Tình huống này chắc chắn là một “dấu chỉ của thời đại” mà tôi đã cố giải thích, với sự trợ giúp của Chúa Thánh Thần, kể từ chuyến viếng thăm Lampedusa vào ngày 8 tháng 7 năm 2013. Khi tôi thiết lập Thánh Bộ mới về Cổ võ Sự sự phát triển con người toàn diện, tôi mong muốn một bộ phận cụ thể – dưới sự chỉ đạo của tôi trong thời gian tới – để bày tỏ mối bận tâm của Giáo hội đối với những người di cư, những người bị buộc phải di tản, những người tị nạn và nạn nhân của nạn buôn người.

Mỗi một người khách lạ gõ cửa nhà chúng ta chính là một cơ hội cho cuộc gặp gỡ Đức Giêsu Kitô, Đấng đã tự đồng hóa với những người xa lạ đã được đón tiếp hay bị bỏ rơi trong mọi thời đại (Mt 25, 35-43). Chúa đã giao phó tình yêu như một người mẹ của Giáo Hội cho mỗi một người đã bị buộc phải rời bỏ quê hương của mình để tìm kiếm một tương lai tốt đẹp hơn [1]. Tinh thần liên đới này phải được thể hiện một cách cụ thể ở mọi giai đoạn của kinh nghiệm di cư – từ việc khởi hành thông qua cuộc hành trình cho đến nơi tiếp nhận và trở về. Đây là một trách nhiệm to lớn, mà Giáo Hội mong muốn chia sẻ cùng với tất cả các tín hữu và những người có thành tâm thiện chí, những người đã được mời gọi để đáp lại trước những thách đố của vấn đề di dân đương đại với tinh thần quảng đại, sự sốt sắng, sự khôn ngoan và đoán trước mọi việc, mỗi người tùy theo khả năng của riêng mình.

Về vấn đề này, tôi muốn một lần nữa khẳng định lại rằng “phản ứng chung của chúng ta có thể được trình bày bằng bốn động từ: chào đón, bảo vệ, thúc đẩy và hội nhập” [2].

Xem xét tình hình hiện nay, các phương tiện chào đón, trên hết là đưa ra các lựa chọn rộng hơn cho những người di cư và những người tị nạn nhập cảnh vào các quốc gia tiếp nhận một cách an toàn và hợp pháp. Điều này đòi hỏi một cam kết cụ thể nhằm gia tăng và đồng thời đơn giản hóa quá trình cấp thị thực nhân đạo và đối với việc đoàn tụ các gia đình. Đồng thời, tôi hy vọng rằng một số lượng lớn các quốc gia sẽ thông qua các chương trình tài trợ tư nhân và cộng đồng, đồng thời mở các hành lang nhân đạo cho những người tị nạn đặc biệt là những người dễ bị tổn thương. Hơn nữa, các thị thực tạm thời đặc biệt cần phải được cấp cho những người phải chạy trốn khỏi các cuộc xung đột ở các quốc gia láng giềng. Việc trục xuất hàng loạt và tùy tiện đối với những người nhập cư và những người tị nạn không phải là giải pháp phù hợp, đặc biệt là khi những người này đã được trả về các quốc gia vốn không thể bảo đảm tôn trọng nhân phẩm và các quyền cơ bản của con người [3]. Một lần nữa, tôi muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc cung cấp cho người di cư và người tị nạn những chỗ ở ban đầu đầy đủ và trang nghiêm. Một lần nữa, tôi muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc cung cấp cho những người di cư và những người tị nạn nơi ăn chốn ở ban đầu đầy đủ và phù hợp với phẩm giá của họ.

“Các chương trình đón tiếp ngày càng phổ biến hơn, đã được khởi xướng ở nhiều nơi khác nhau, dường như ủng hộ sự gặp gỡ cá nhân và đồng thời cho phép chất lượng dịch vụ cao hơn và đảm bảo thành công hơn nữa” [4]. Nguyên tắc về tính trọng tâm của con người, đã được nhấn mạnh bởi vị tiền nhiệm yêu quý của tôi, Đức Benedict XVI, đòi buộc chúng ta phải ưu tiên bảo vệ sự an toàn cá nhân lên trên vấn đề an ninh quốc gia. Do đó, cần đảm bảo rằng các cơ quan phụ trách kiểm soát biên giới phải được đào tạo một cách đúng đắn và đầy đủ. Tình hình của những người di dân, những người xin tị nạn và những người tị nạn đòi hỏi họ được đảm bảo vấn đề an toàn cá nhân và tiếp cận với các dịch vụ cơ bản. Vì lợi ích đối với phẩm giá cơ bản của mỗi con người, chúng ta phải phấn đấu để tìm ra giải pháp thay thế đối với việc tạm giam giữ đối với những người nhập cảnh vào một quốc gia mà không được sự cho phép của họ [6].

Động từ thứ hai – bảo vệ – có thể được hiểu như là hàng loạt những bước nhằm bảo vệ quyền và phẩm giá của những người di cư và những người tị nạn, độc lập với tình trạng pháp lý của họ [7]. Việc bảo vệ như vậy bắt đầu ở quốc gia xuất xứ và bao gồm việc cung cấp thông tin đáng tin cậy và đã được xác minh trước khi khởi hành và đồng thời trong việc cung cấp sự an toàn từ các hoạt động tuyển dụng bất hợp pháp [8]. Điều này phải được tiến hành ở mức tối đa có thể ở quốc gia của những người nhập cư, bảo đảm họ có đủ sự trợ giúp về mặt lãnh sự, quyền giữ lại các giấy tờ về chứng minh thư, việc tiếp cận công bằng với vấn đề công lý, khả năng của việc mở một tài khoản ngân hàng cá nhân và một khoản tối thiểu vừa đủ để sống. Khi được công nhận và đánh giá đúng mức, các tiềm năng và kỹ năng của những người di cư, những người xin tị nạn và những người tị nạn sẽ chính là một nguồn thông tin thực sự cho các cộng đồng chào đón họ [9]. Đó là lý do tại sao tôi hy vọng rằng, ở những quốc gia mà họ đến, những người nhập cư có thể được tự do đi lại, tự do có được các cơ hội việc làm, và tiếp cận với các phương tiện truyền thông, trong sự tôn trọng đối với phẩm giá của họ. Đối với những người quyết định trở về quê hương của mình, tôi muốn nhấn mạnh đến nhu cầu phát triển các chương trình tái hòa nhập xã hội và nghề nghiệp cho họ. Công ước quốc tế về quyền trẻ em cung cấp cơ sở pháp lý phổ quát cho việc bảo vệ những người di cư tuổi vị thành niên. Chúng phải được cứu thoát khỏi bất kỳ hình thức giam giữ nào liên quan đến tình trạng di cư và phải được đảm bảo việc tiếp cận thường xuyên đối với giáo dục tiểu học và trung học. Tương tự như vậy, khi đến tuổi thành niên, chúng phải được đảm bảo quyền được ở lại và được hưởng khả năng đối với việc tiếp tục việc học tập của mình. Các chương trình chăm sóc hoặc nuôi dưỡng cần được cung cấp cho các trẻ vị thành niên không có than nhân đi cùng và các trẻ vị thành niên sống tách biệt với gia đình chúng [10]. Quyền phổ quát về quốc tịch cần phải được công nhận và chứng nhận một cách kịp thời đối với mọi trẻ em khi được sinh ra. Tình trạng không có quốc tịch mà những người nhập cư và những người tị nạn đôi khi rơi vào có thể dễ dàng tránh được với việc thông qua “luật quốc tịch phù hợp với các nguyên tắc cơ bản của luật pháp quốc tế” [11]. Tình trạng di cư không nên hạn chế quyền tiếp cận với các chương trình chăm sóc sức khoẻ và trợ cấp lương hưu quốc gia, cũng như không được ảnh hưởng đến việc chuyển các khoản đóng góp của họ nếu như họ hồi hương.

Việc thúc đẩy về cơ bản là một nỗ lực quyết tâm để đảm bảo rằng tất cả những người di cư và những người tị nạn – cũng như các cộng đồng chào đón họ – đều được trao quyền để đạt được các tiềm năng của họ như là những con người, trong tất cả các chiều kích tạo nên nhân loại theo Thánh ý của Đấng Tạo Hóa [12]. Trong số đó, chúng ta phải thừa nhận giá trị đích thực của chiều kích tôn giáo, bảo đảm cho tất cả những người nước ngoài ở bất cứ quốc gia nào có quyền tự do tín ngưỡng cũng như việc thực hành tôn giáo của họ. Nhiều người nhập cư và người tị nạn có khả năng phải được công nhận và được đánh giá một cách thích đáng. Vì “công việc này, theo bản chất của nó, có nghĩa là kết hợp các dân tộc” [13]. Tôi khuyến khích một nỗ lực nhất định để thúc đẩy sự hòa nhập xã hội và nghề nghiệp của những người di cư và những người tị nạn, đảm bảo cho tất cả mọi người – bao gồm cả những người xin tị nạn – khả năng làm việc, giảng dạy ngôn ngữ và hoạt động công dân tích cực cùng với những thông tin đầy đủ được cung cấp bằng tiếng mẹ đẻ của họ. Đối với những người di cư vị thành niên, việc tham gia của họ vào vấn đề lao động phải được quy định để ngăn chặn sự khai thác cũng như những rủi ro đối với việc tăng trưởng và phát triển bình thường của họ. Năm 2006, Đức Bênêđíctô XVI đã nêu bật về việc, trong bối cảnh di cư, các gia đình chính là “nơi và là khởi nguồn của nền văn hoá sự sống và đồng thời cũng là một yếu tố cho việc  hội nhập các giá trị” [14]. Sự toàn vẹn của gia đình phải luôn luôn được khuyến khích, việc hỗ trợ đoàn tụ các gia đình – bao gồm cả ông bà, con cháu và anh chị em ruột – không phụ thuộc vào những đòi hỏi về mặt tài chính. Những người di cư, những người xin tị nạn và những người tị nạn khuyết tật phải nhận được sự hỗ trợ nhiều hơn. Trong khi tôi nhận thấy những nỗ lực đáng khích lệ của nhiều nước, xét về mặt hợp tác quốc tế và viện trợ nhân đạo, tôi hy vọng rằng việc hỗ trợ này sẽ tính đến các nhu cầu (chẳng hạn như việc hỗ trợ y tế và xã hội, cũng như vấn đề giáo dục) của các nước đang phát triển vốn tiếp nhận một lượng đáng kể những người di cư và người tị nạn. Tôi cũng hy vọng rằng các cộng đồng địa phương vốn dễ bị tổn thương và phải đối mặt với những khó khăn về vật chất sẽ được bao gồm trong số những người hưởng lợi [15]. 

Động từ cuối cùng – hòa nhập – liên quan đến các cơ hội đối với sự phong phú đa văn hóa được mang lại do sự hiện diện của những người di cư và những người tị nạn. Việc hòa nhập không phải là “sự đồng hóa dẫn đến việc những người nhập cư bị bỏ quên hoặc bỏ qua bản sắc văn hoá của họ. Thay vào đó, việc tiếp xúc với những người khác dẫn tới việc khám phá ra ‘bí mật’ của họ, được mở ra cho họ để hoan nghênh những khía cạnh hợp lý của họ và do đó góp phần vào việc hiểu rõ từng người tốt hơn. Đây là một quá trình kéo dài nhằm định hướng mọi xã hội cũng như mọi nền văn hoá, làm cho chúng ngày càng trở thành một sự phản ánh về những món quà đa dạng của Thiên Chúa đối với nhân loại” [16]. Quá trình này có thể được đẩy nhanh bằng cách cho phép công dân được miễn những yêu cầu về tài chính hoặc ngôn ngữ và bằng cách cung cấp khả năng hợp pháp hóa đặc biệt cho những người di cư có thể xin một thời gian cư trú dài ở quốc gia mà họ đến. Tôi nhắc lại nhu cầu nuôi dưỡng một nền văn hoá gặp gỡ dưới mọi hình thức – bằng cách gia tăng những cơ hội trao đổi văn hoá, dẫn chứng và phổ biến những thực tiễn tốt nhất về vấn đề hội nhập, và đồng thời xây dựng các chương trình nhằm chuẩn bị cho các cộng đồng địa phương tham gia các quá trình hội nhập. Tôi muốn nhấn mạnh trường hợp đặc biệt của những người bị buộc phải từ bỏ đất nước của mình khi đến đây do cuộc khủng hoảng nhân đạo. Những người này cần phải được đảm bảo hỗ trợ đầy đủ đối với các chương trình hồi hương và hồi phục hiệu quả tại nước nhà của họ.

Phù hợp với truyền thống mục vụ của mình, Giáo Hội đã sẵn sàng cam kết thực hiện tất cả các sáng kiến đã được đề xuất trên đây. Tuy nhiên, để đạt được kết quả mong muốn, sự đóng góp của các cộng đồng chính trị và các xã hội dân sự là không thể thiếu, mỗi người tùy theo trách nhiệm riêng của mình. 

Tại Hội nghị Thượng đỉnh LHQ được tổ chức tại New York vào ngày 29 tháng 9 năm 2016, các nhà lãnh đạo thế giới đã bày tỏ mong muốn đưa ra những hành động quyết liệt để hỗ trợ những người di cư và những người tị nạn nhằm bảo toàn mạng sống và đồng thời bảo vệ quyền lợi của họ, và chia sẻ trách nhiệm này trên toàn cầu. Để đạt được điều này, các quốc gia cam kết soạn thảo và thông qua, trước cuối năm 2018, hai Hiệp ước Toàn cầu, một về những người tị nạn và một về những người di cư. 

Thưa toàn thể anh chị em, sự thật rằng các quá trình này hiện đang được tiến hành, những tháng tiếp theo tạo ra một cơ hội duy nhất để tán thành và ủng hộ những hành động cụ thể mà tôi đã mô tả bằng bốn động từ trên. Do đó, tôi mời gọi toàn thể anh chị em hãy tận dụng mọi cơ hội để chia sẻ thông điệp này với tất cả các cá nhân chính trị và xã hội liên quan (hoặc những người muốn tham gia) vào quá trình vốn sẽ dẫn đến việc chấp thuận đối với hai Hiệp ước Toàn cầu. 

Hôm nay, ngày 15 tháng 8, chúng ta cử hành Lễ Đức Maria Hồn Xác Lên Trời. Thánh Mẫu của Thiên Chúa Trời đã trải qua những khó khăn của cuộc tha hương nơi xứ người (Mt 2, 13-15), đã cùng đồng hành trên cuộc hành trình của Chúa Giêsu đến đồi Calvary, và giờ đây chia sẻ vinh quang muôn đời của Ngài. Với lời cầu bầu như một người mẹ của Mẹ Maria, chúng ta phó thác cho Mẹ niềm hy vọng của tất cả những người nhập cư và những người tị nạn trên toàn thế giới cũng như những nguyện vọng của các cộng đồng chào đón họ, để đáp lại giới lệnh tối thượng của Thiên Chúa, tất cả chúng ta đều có thể học cách yêu thương những người khác, những người  xa lạ, như chính bản thân chúng ta.

Thành phố Vatican, ngày 15 tháng 8 năm 2017
Đại Lễ Đức Maria Hồn Xác Lên Trời

Phanxicô

 Minh Tuệ chuyển ngữ
T
ruyền Thông Chúa Cứu Thế Việt Nam


 [1] x. Piô XII, Tông Hiến Exsul Familia, Titulus Primus, I.
[2] Bài phát biểu với các tham dự viên tham gia Diễn đàn Quốc tế về ‘Di dân và Hòa bình’, ngày 21 tháng 2 năm 2017.
[3] x. Tuyên bố của Quan sát viên thường trực Toà Thánh tại kỳ họp thứ 103 của Hội đồng Tổ chức Di cư Quốc tế (IOM), ngày 26 tháng 11 năm 2013.
[4] Diễn văn với các đại biểu tham dự Diễn đàn Quốc tế về ‘Di cư và Hòa bình’, ngày 21 tháng 2 năm 2017.
[5] X. Benedict XVI, Thông điệp Caritas in Veritate, số 47.
[6] x. Tuyên bố của Quan sát viên thường trực của Tòa Thánh tại Kỳ họp lần thứ 20 của Hội đồng Nhân quyền LHQ, ngày 22 tháng 6 năm 2012.
[7] x. Benedict XVI, Thông điệp Caritas in Veritate, số 62.
[8] x. Hội đồng Giáo Hoàng về Chăm sóc mục vụ cho người di cư và Du mục,Huấn thị Erga migrantes caritas Christi Số 6.
[9] x. Benedict XVI, Diễn văn với các đại biểu tham dự Đại hội thế giới lần thứ 6 về chăm sóc mục vụ cho người nhập cư và du mục, ngày 9 tháng 11 năm 2009.
[10] x. Benedict XVI, Thông điệp nhân Ngày Thế giới Di dân và Tị nạn (năm 2010) và Tuyên bố của Quan sát viên thường trực của Toà Thánh tại Kỳ họp lần thứ 26 của Hội đồng Nhân quyền về Nhân quyền của những người Di dân, ngày 13 tháng 6 năm 2014.
[11] Hội đồng Giáo hoàng về chăm sóc mục vụ cho những người di cư và Du mục; và Hội đồng Giáo hoàng Cor Unum, Chào đón Đức Kitô nơi những người tị nạn và những người bị buộc phải di dời, năm 2013, số 70.
[12] x. Phaolô VI, Thông điệp Populorum Progressio, số 14.
[13] Gioan Phaolô II, Thông điệp Centesimus Annus, số 27.
[14] Benedict XVI, Thông điệp nhân Ngày Thế giới Di dân và Tị nạn (năm 2007).
[15] x. Hội Đồng Giáo Hoàng về Chăm Sóc Mục Vụ cho Những người Di Dân và Dụ mục và Hội đồng Giáo Hoàng Cor Unum, Chào đón Đức Kitô nơi những người tị nạn và những người bị buộc phải di dời, năm 2013, số 30-31.
[16] Gioan Phaolô II, Thông điệp nhân Ngày Di dân và Tị nạn Thế giới (năm 2005).

Tags: , , ,

Có thể bạn quan tâm