Suy niệm Tin Mừng - Thứ Ba Tuần IV Mùa Chay (13.03.2018): Chữa kẻ bất tọai
Thứ Hai, 12-03-2018 | 17:00:44
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 5,1-3a.5-16)
Hôm đó là ngày lễ của người Do-thái, Chúa Giêsu lên Giêru-salem. Tại Giêrusalem, gần cửa “Chiên”, có một cái hồ, tiếng Do-thái gọi là Bếtsaiđa, chung quanh có năm hành lang. Trong các hành lang này, có rất nhiều người đau yếu, mù loà, què quặt, bất toại nằm la liệt. Trong số đó, có một người nằm đau liệt đã ba mươi tám năm. Khi Chúa Giêsu thấy người ấy nằm đó và biết anh đã đau từ lâu, liền hỏi: “Anh muốn được lành bệnh không?” Người đó thưa: “Thưa Ngài, tôi không được ai đem xuống hồ, mỗi khi nước động. Khi tôi lết tới, thì có người xuống trước tôi rồi”. Chúa Giêsu nói: “Anh hãy đứng dậy vác chõng mà về”. Tức khắc người ấy được lành bệnh. Anh ta vác chõng và đi. Nhưng hôm đó lại là ngày Sabbat, nên người Do-thái bảo người vừa được khỏi bệnh rằng: “Hôm nay là ngày Sabbat, anh không được phép vác chõng”. Anh ta trả lời: “Chính người chữa tôi lành bệnh bảo tôi: “Vác chõng mà đi”. Họ hỏi: “Ai là người đã bảo anh ‘Vác chõng mà đi’?” Nhưng kẻ đã được chữa lành không biết Người là ai, vì Chúa Giêsu đã lánh vào đám đông tụ tập nơi đó.
Sau đó, Chúa Giêsu gặp anh ta trong đền thờ, Người nói: “Này, anh đã được lành bệnh, đừng phạm tội nữa, kẻo phải khốn khổ hơn trước”. Anh ta đi nói cho người Do-thái biết chính Chúa Giêsu là người đã chữa anh ta lành bệnh.
Vì thế người Do-thái gây sự với Chúa Giêsu, vì Người đã làm như thế trong ngày Sabbat.
Suy niệm:
Ngày nay, không ai lại không biết đến Mẹ Têrêsa Calcutta, Ðấng sáng lập dòng “Các Nữ Tu Truyền Giáo”, chuyên lo việc tông đồ bằng việc phục vụ các bệnh nhân như bệnh cùi, ốm đau, cùng khổ, đặc biệt là những người đang hấp hối nằm la liệt trên các hè phố.
Trước đây, có lần một vị sư Phật Giáo nói với Mẹ: “Tôi biết và yêu mến Ðức Kitô lắm, nhưng tôi ghét Giáo Hội của Ngài. Nếu các chị làm điều các chị nói, có lẽ các chị sẽ trở nên một nơi hội ngộ để chúng tôi có thể gặp gỡ Hội thánh của Ðức Kitô”.
Sau một năm có dịp làm việc với Mẹ, vị sư Phật Giáo đó phát biểu như sau: “Tôi đã quan sát các chị, bây giờ tôi thực sự tin rằng: các chị làm việc chỉ cốt để giúp người nghèo khổ, xấu số nhất. Chúng tôi sẽ dâng cho các chị một ngôi nhà trong khuôn viên chùa của chúng tôi để các chị làm bệnh xá miễn phí”.
Nhờ các hoạt động từ thiện bác ái, Mẹ Têrêsa Calcutta đã nhận được nhiều giải thưởng của chính phủ Ấn Ðộ cũng như của nhiều chính phủ và tổ chức quốc tế khác. Trong đó có giải Nobel Hòa Bình năm 1979. Tuy nhiên, giải thưởng làm Mẹ Têrêsa Calcutta thích thú nhất và hãnh diện nhất chính là đưa nhiều người về với Thiên Chúa, về với Giáo Hội Công Giáo và làm cho nhiều nhìn nhận và yêu mến Chúa Kitô hơn.
Anh chị em thân mến!
Là những người đồ đệ của Ðức Kitô, mỗi người chúng ta khi dấn thân vào công cuộc phát triển từ thiện xã hội, chúng ta không nên chỉ dừng lại ở chiều kích vật chất phàm trần mà thôi, nhưng phải cố gắng như Mẹ Têrêsa Calcutta để đưa anh chị em trở về với tình yêu Thiên Chúa, nhìn nhận Ðức Kitô là Ðấng cứu chuộc nhân loại.
Qua bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta được dịp nhìn thấy thái độ vừa từ thiện, vừa nâng cao tinh thần của Chúa Giêsu đối với người bất toàn nằm bên giếng nước. Chúa chữa anh được lành bệnh, đồng thời Ngài mời gọi anh hãy canh tân tâm hồn là đừng phạm tội nữa để khỏi phải khốn khổ hơn trước.
Có thể nói được rằng, người được Chúa Giêsu chữa lành trong đoạn Tin Mừng hôm nay là người nghèo khổ nhất trong số những người nghèo bệnh tật nằm bên bờ giếng gần thành Giêrusalem, lúc mà Chúa Giêsu đi ngang qua. Anh nằm chờ từ 38 năm nay, có biết bao nhiêu người đi qua, kể cả những vị lãnh đạo trong dân Do Thái, những kẻ thuộc nằm lòng Kinh Thánh và muốn tuân giữ luật Chúa dạy cho đến tận cùng, với đủ mọi chi tiết. Họ đã đi ngang qua đó, nhưng không nhìn thấy người anh em đang cần được giúp đỡ. Nhưng, Chúa Giêsu đã nhìn thấy và Ngài đã chữa anh được lành bệnh. Ðó là việc Ngài thực hiện những dấu lạ: cho người què được đi, cho kẻ bệnh tật được lành mạnh để kêu gọi những người đang chờ dấu lạ của Ðấng Cứu Thế sắp đến hãy mở mắt ra và nhìn nhận Ngài là Ðấng Cứu Thế.
Thế nhưng, không ai mở mắt tinh thần ra để nhìn sự hiện diện của Chúa. Người được chữa lành không nhận ra Chúa và những người Do Thái khác lãnh đạo tôn giáo đang có mặt ở đó cũng không nhận ra Chúa. Họ chỉ nhìn thấy trường hợp lỗi luật ngày Sabat và muốn gây sự với Chúa, hơn là vui mừng vì một người anh em được lành bệnh.
Phần Chúa Giêsu, Ngài không dừng lại ở việc chữa lành tật bệnh thể xác, nhưng Ngài muốn tiến xa hơn nên đã kêu gọi người được chữa lành hãy nghĩ đến phần linh hồn quan trọng hơn: “Anh đừng phạm tội nữa”. Chúa Giêsu đã thực hiện cả hai công tác phát triển và cứu rỗi chung cả nhân loại.
Ðức Đáng kính Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận, tác giả tập sách “Ðường Hy Vọng” đã lưu ý người con tinh thần của ngài như sau:
Những người khác đang ở quanh con, cả nhân loại đang đau thương, khấp khểnh trên đường mịt mù. Ðời con phải là hiến dâng để bắc nhịp cầu đưa họ đến với Chúa là cùng đích, là tình yêu, là tất cả. Bên Chúa, nhân loại không còn ai xa lạ, nhưng tất cả đều là anh em con. Món quà tuyệt hảo mà con có thể tặng người giúp việc cho con không phải là chiếc áo đẹp, đôi giày tốt, cái đồng hồ quí, nhưng là tình người, tình anh em mà con âm thầm tặng cho họ qua các cử chỉ nhỏ nhặt suốt ngày sống của con.
Mỗi người chúng ta cầu xin Chúa ban cho mình có một tâm hồn và đôi mắt như Chúa, để yêu thương và giúp đỡ khi nhìn thấy nhu cầu của anh em xung quanh đang cần đến. Công việc tông đồ của chúng ta không phải là việc làm của con người, nhưng là việc làm của Thiên Chúa, nên cần có những tâm tình của Ngài.
Là chi thể của nhiệm thể, chúng ta là óc để suy tư, là mắt để nhìn thực tại trần thế, là tai để nghe tiếng rên rỉ đòi hỏi, là vai để gánh vác, là tay để cứu vớt, là chân để đi đến với người nghèo khổ, là quả tim để khắc khoải yêu thương, là miệng để nói những lời bác ái, an ủi. Nhờ tông đồ mà Hội Thánh hiện diện giữa thế giới ngày nay.
Những việc làm tốt của chúng ta góp phần giúp anh chị em nhìn nhận Chúa và yêu mến Ngài hơn.
Lạy Chúa, xin hãy ban cho con quả tim như Chúa, để biết yêu thương và phục vụ mọi người như Chúa. Amen.
Radio Veritas Asia
Tags: suy niệm Tin Mừng, Tin Mừng thánh Gioan, Tuần IV Mùa Chay
Có thể bạn quan tâm
- Suy niệm Tin Mừng - Thứ Hai Tuần IV Mùa Chay (12.03.2018): Chữa lành con vệ sĩ
- Suy niệm Tin Mừng - Chúa Nhật Tuần IV Mùa Chay, Năm B (11.03.2018): Nào ta hãy mừng vui
- Suy niệm Tin Mừng - Thứ Bảy Tuần III Mùa Chay (10.03.2018): Người thu thuế ra về được khỏi tội
- Suy niệm Tin Mừng - Thứ Sáu Tuần III Mùa Chay (09.03.2018): Hãy yêu mến Thiên Chúa
- Suy niệm Tin Mừng - Thứ Năm Tuần III Mùa Chay (08.03.2018): Tin nhận hay từ chối
- Suy niệm Tin Mừng - Thứ Tư Tuần III Mùa Chay (07.03.2018): Luật vĩnh viễn
- Suy niệm Tin Mừng - Thứ Ba Tuần III Mùa Chay (06.03.2018): Hãy tha thứ để được tha thứ
- Suy niệm Tin Mừng - Thứ Hai Tuần III Mùa Chay (05.03.2018): Quê hương ngược đãi Chúa
- Suy niệm Tin Mừng - Chúa Nhật Tuần III Mùa Chay, Năm B (04.03.2018): Nhà Cha là nhà cầu nguyện